洛川懷古()拼音版、注音及讀音
洛川懷古拼音版、注音及讀音:
文學(xué)家:
luò chuān huái gǔ
洛川懷古
qī qī chūn cǎo lǜ,bēi gē mù zhēng mǎ。xíng jiàn bái tóu wēng,zuò qì qīng zhú xià。萋萋春草綠,悲歌牧征馬。行見白頭翁,坐泣青竹下。
gǎn tàn qián wèn zhī,zèng yǔ xīn kǔ cí。suì yuè yí jīn gǔ,shān hé gèng shèng shuāi。
感嘆前問之,贈(zèng)予辛苦詞。歲月移今古,山河更盛衰。
jìn jiā dōu luò bīn,cháo tíng duō jìn chén。cí fù guī pān yuè,fán huá chēng jì lún。
晉家都洛濱,朝廷多近臣。詞賦歸潘岳,繁華稱季倫。
zǐ zé chūn cǎo fēi,hé yáng luàn huá fēi。lǜ zhū bù kě duó,bái shǒu tóng suǒ guī。
梓澤春草菲,河陽亂華飛。綠珠不可奪,白首同所歸。
gāo lóu shū míng miè,mào lín jiǔ cuī shé。xī shí gē wǔ tái,jīn chéng hú tù xué。
高樓倏冥滅,茂林久摧折。昔時(shí)歌舞臺(tái),今成狐兔穴。
rén shì hù xiāo wáng,shì lù duō bēi shāng。běi máng shì wú zhái,dōng yuè wèi wú xiāng。
人事互消亡,世路多悲傷。北邙是吾宅,東岳為吾鄉(xiāng)。
jūn kàn běi máng dào,dú lóu yíng màn cǎo。fāng,。
君看北邙道,髑髏縈蔓草。芳□□□□,□□□□□。
bēi yíng huò bàn cún,jīng jí liǎn yōu hún。huī tì qì zhī qù,bù rěn wén cǐ yán。
碑塋或半存,荊棘斂幽魂。揮涕棄之去,不忍聞此言。